“Em cũng nói là một năm trước đấy thôi, một năm trước con bé không hiểu gì, ra sân không có áp lực. Nhưng thi đấu chân chính, con bé càng lớn lên hàng hiểu thắng bại, cũng biết được mất, một khi lòng hơn thua mạnh thì sẽ không phát huy tốt được.” Tần Giang vào phòng khách mới cởi áo phông đang mặc ra, mùa hè năm nay vẫn rất nóng.
“Ôi, sao em đi từ phía Nam về lại gầy thế này?” Tần Giang lại gần, cẩn thận nhìn cô từ trên xuống dưới.
“Anh đúng là, tắm xong mà cả người còn nóng hầm hập.” Phạm Hiểu Quyên cảm giác mặt mình nóng bừng, cô dịch về sau một chút. Trong nhà có người ngoài ở nên anh vẫn biết giữ ý tứ chút, chứ trước Tần Giang tắm rửa xong mặc mỗi cái quần đùi đã lao ra rồi.
“Gầy thật mà, em ở phía Nam không quen, ăn không ngon à?”
Thật ra khẩu vị của Phạm Hiểu Quyên rất đa dạng, đến thế hệ Phạm Hiểu Quyên này, ăn tạp đồ ăn pha trộn giữa Nam Bắc, thành phố lớn dung hợp người tới từ các loại địa phương, cũng dung hợp Nam Bắc mà cô vẫn khác với những người Bắc Kinh cũ của thế hệ trước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây