Tinh Tinh vẫn ổn, còn Tôn Nghễ Manh rõ ràng là vô cùng đói bụng, cô bé cứ lùa cơm vào miệng.
Lúc này Phạm Hiểu Quyên mới nhớ ra cô bé này mười hai tuổi, đang trong thời kỳ phát triển cơ thể, thế là cô sợ hai món ăn không đủ no, cô lại vào bếp chiên quả trứng ốp la cho mỗi người một cái, hai cô bé cứ thế ăn hì hục.
Tần Tinh Thần hỏi: “Chị Manh Manh, không phải chị đang huấn luyện sao?”
Tôn Nghễ Manh dừng động tác ăn cơm lại
Cô bé cũng có những ngày nghỉ mà được không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây