Phạm Hiểu Quyên lắc đầu kể lại mọi chuyện nhà họ Hồ và nhà họ Tần.
Thật ra Trần Băng rất thích nghe những chuyện này.
Ôi, xem ra mọi người đều thích buôn chuyện cả, không hề liên quan đến trình độ học vấn hoặc là nhân phẩm.
“Đòi tiền à?” Trần Băng lắc đầu: “Theo chị biết tiền thuốc men của ông cụ hai năm qua đều do tướng quân Tần bỏ ra.”
“Đúng thế, cứ coi như không có số tiền ấy bọn họ vẫn mở miệng đóng miệng đều là mấy năm nay bà cụ nhà bọn họ khó khăn thế nào.” Bọn họ nói hai mươi năm nay cứ coi như ông cụ vui chơi gì đó ở nhà bọn họ hết đi, là nhà bọn họ chăm sóc ông cụ lúc về già rồi lại mấy năm gần đây nhà họ Tần không quan tâm đến ông cụ, đợi ông cụ bị bệnh mới đón về nhà gì đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây