Tần Tinh Thần hôn lên má cậu bé một cái: “Chờ chị huấn luyện xong rồi tìm em chơi nha.”
Trên mặt Đương Đương còn vương nước mắt, mà đã nở nụ cười rồi.
Đơn vị quân đội nơi Phạm Hiểu Quân làm việc không dễ xin nghỉ, cho nên trước khi Hứa Yến đến đây, chỉ có thể để Trần Băng giữ bọn trẻ, nhìn Trần Băng đổ mồ hôi đầy đầy dỗ thằng con mập, anh ấy đứng ở cửa đã sinh ra mấy phần không nỡ rời xa.
Làm sao bây giờ đây?
Công việc vẫn phải làm, quân nhân không thể giống như người khác nói xin nghỉ là xin nghỉ, có đôi khi đóng cửa, lâu thật lâu còn không thể xin nghỉ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây