Hai người nghi ngờ nhìn về phía Bạch Trân Trân, hiển nhiên không tin lời cô nói.
Chuyện vừa rồi đã gây tổn thương quá lớn cho hai người, trong thời gian ngắn bọn họ thật sự không khỏe lại được. Với những món đồ Bạch Trân Trân đưa cho bọn họ, hai người vẫn duy trì hoài nghi cao độ, là vì sợ lại trúng chiêu.
Bạch Trân Trân vừa tức giận vừa buồn cười, đồng thời cảm thấy hai người này thật sự là đáng thương, dù sao côn trùng lớn cỡ này bay ra từ trong miệng của bọn họ, bọn họ còn chính mắt thấy cả quá trình, bóng ma tâm lý sẽ tạo thành nghĩ là biết.
“Côn trùng bên trong người của hai người không phải tôi thả, hai người còn phải cảm ơn tôi đấy. Nếu không có tôi thì con côn trùng sẽ không ra được, hai người nghĩ đúng không?”
Trên thực tế Bạch Trân Trân thật sự cảm thấy mình đã làm một chuyện tốt, hai con côn trùng đó đã phát triển lớn thế này, nếu như cứ mãi ở lại trong cơ thể của bọn họ, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây