Đương nhiên Lâm Yến Bình không có ý kỳ thị nhập liệm sư, chẳng qua là cô ấy cảm thấy rõ ràng Bạch Trân Trân còn có lựa chọn tốt hơn, làm một nhập liệm sư thật sự là uổng cho vẻ đẹp xuất chúng của cô.
Nhưng Chu Mộ Bạch nói cho Lâm Yến Bình, Bạch Trân Trân thật lòng yêu công việc của mình, mơ ước lớn nhất của cô ấy chính là trở thành nhập liệm sư xuất sắc nhất Hương Giang.
“Đây cũng chính là điều tôi bội phục nhất ở cô Bạch, rõ ràng cô có thể đi một con đường nhẹ nhàng và cũng càng thêm dễ dàng được người khác thấu hiểu, nhưng cô không lựa chọn con đường khác, ngược lại đi một con đường mà người thường không thể hiểu được.”
Chu Hưng Phong là nhập liệm sư, mặc dù Chu Mộ Bạch không có thừa kế nghiệp cha, nhưng anh ta cũng biết làm một nhập liệm sư gian nan đến cỡ nào. Ngoại trừ gặp phải đủ loại kỳ thị ngầm, sau khi trở thành nhập liệm sư, bởi vì tính đặc thù của công việc này, bạn bè và người thân trước đó đều sẽ dần dần rời bước, ít khi liên hệ. Dù sao dù là nghề nhập liệm sư cho mọi người thể diện nhất, nhưng bọn họ có dính líu với thi thể, đối với người Hương Giang mê tín thì bọn họ vẫn mang ý nghĩa chẳng lành.
Chu Mộ Bạch cũng bởi vì Chu Hưng Phong là nhập liệm sư cho nên trước khi gặp được Lâm Yến Bình, anh ta mãi mà không tìm được người yêu, dù là anh ta chung đụng với người ta rất tốt, nhưng chỉ cần người ta biết cha của anh ta là làm nghề gì thì đều sẽ lựa chọn chia tay với anh ta. Và thật ra ngay cả bản thân Chu Mộ Bạch cũng có thành kiến với cái nghề nhập liệm sư này. Lúc anh ta không biết thân phận Bạch Trân Trân đã từng sinh ra tình cảm ái mộ, nhưng khi biết Bạch Trân Trân làm việc tại nhà tang lễ, đồng thời cũng là một nhập liệm sư giống như cha của anh ta, những tình cảm ái mộ đó đã tan thành mây khói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây