Miệng lưỡi Bạch Trân Trân hết sức lanh lẹ, khi cãi người khác cũng không nhụt ột chút nào, cô đấu khẩu với đối phương một lần đã khiến Tư Mã Phinh Đình không nói được gì nữa.
Phải biết Tư Mã Phinh Đình là phù sư thiên tài, đến đâu mà không được người ta tâng bốc dỗ dành? Ai nói chuyện với cô ta mà không khách khí? Một cô ả không biết chui ra từ xó xỉnh nào như Bạch Trân Trân lại đối xử với cô ta không cung kính như vậy.
Lửa giận trong lòng Tư Mã Phinh Đình bốc lên phừng phừng, cô ta chỉ Bạch Trân Trân, tức giận nói: “Các người còn không mau ném ả đàn bà không biết chui từ chỗ nào ra, không biết điều này ra ngoài? Các người cứ đứng nhìn cô ta xúc phạm tôi như vậy?!”
Bởi vì quá tức giận nên Tư Mã Phinh Đình nói chuyện cũng không biết kiêng dè, còn vênh mặt hất hàm sai khiến những huyền thuật sư kia.
Bình thường tất cả mọi người đều tự nguyện tâng bốc dỗ dành cô ta, nhưng dù vậy thì cũng chỉ là chút chuyện nhỏ không đau không ngứa, Tư Mã Phinh Đình cũng không kiêu căng vô lễ giống như bây giờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây