Bạch Trân Trân rất không thích giao thiệp với những người như vậy, rõ ràng chính ông ta cần giúp đỡ, lúc người khác bận rộn tới giúp ông ta nhưng lại giống như người đó xin được giúp ông ta, vừa phải chăm sóc tới lòng tự ái yếu ớt của ông ta, lại còn phải chiếu cố tới mặt mũi của cô, thủ đoạn sử dụng cũng không thể quá kích động…
Bạch Trân Trân cảm thấy có lẽ cô thực sự không thể làm công việc đại sư này, cô không có tâm tư trách trời thương dân gì, người ta bằng lòng để cô hỗ trợ, cô giúp, không muốn làm thì cô cũng không quỳ xuống để kiếm tiền.
Vạn Chí Cường: “…”
Bạch Trân Trân nói cũng không phải không có đạo lý, nhưng dù gì cũng là đồng nghiệp của bọn họ, ngày bình thường đối nhân xử thế cũng không tệ, cứ để mặc bất kể như vậy hình như có một chút xíu không được thích hợp lắm…
“Dù gì cũng là bạn, chúng ta…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây