Bạch Trân Trân lắc đầu trong ánh mắt mong chờ của Chu Hưng Phong, trong nháy mắt đôi mắt của đối phương đã phai nhạt, Bạch Trân Trân tiếp tục nói.
“Chưa nhìn thấy họ, em không dám đưa ra lời bình, chẳng qua nếu như thật sự giống như anh nói, cô ấy của một tuần trước không phải là cô ấy, vậy vấn đề này rất nghiêm trọng.”
Bạch Trân Trân nói, vươn tay đè lại những tấm hình này, cô nhìn Chu Hưng Phong, nghiêm túc hỏi: “Hiện tại vấn đề không phải cái này, anh trả lời em trước, anh có muốn cứu Lâm Yến Bình hay không.”
Chu Hưng theo bản năng đáp: “Đương nhiên muốn cứu!”
Lời đã ra miệng, Chu Hưng Phong bất chợt nhận thấy cái gì, sắc mặt của ông ta hơi thay đổi: “Trân Trân, em hỏi cái này là có ý gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây