Biết người mình hi vọng xa vời có khả năng cũng có một chút tình cảm nói không rõ với mình, phản ứng đầu tiên của Chu Hưng Phong không phải là cảm thấy mừng vui, mà là cảm thấy sợ hãi.
Vừa nghĩ tới lúc mình chụp Lâm Yến Bình thật ra cô ấy đều biết, nhưng vẫn yên lặng phối hợp với ông ta chụp hình, Chu Hưng Phong đã cảm thấy vô cùng đáng sợ.
Một cảm giác lạnh giá không biết từ đâu bay từ lòng bàn chân lên, miệng của ông ta hơi há ra, phải tốn rất nhiều sức lực mới tìm lại được giọng nói của mình.
“Điều không có khả năng...”
Bạch Trân Trân không quan tâm cảm xúc ông ta thay đổi, chỉ điềm nhiên nói: “Không có cái gì là không có khả năng, cô ấy thông qua gương nhìn thấy anh rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây