“Kỹ thuật chụp ảnh rất tốt, anh Phong, nếu như anh không làm nhập liệm sư, đi làm một thợ quay phim cũng rất hợp. Kỹ thuật chụp ảnh của anh, ít nhất cũng có thể lăn lộn trở thành một tổng thanh tra chụp ảnh đường hoàng.”
Sau khi nói ra câu này, Chu Hưng Phong ngây ngẩn cả người, ông ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Trân Trân, trên khuôn mặt chỉ toàn sự kinh ngạc.
“Em, em không trách anh sao?”
Không cảm thấy ông ta là đồ biến thái, là một kẻ khốn nạn, là cặn bã chụp lén con dâu mình sao?
Không biết Chu Hưng Phong đã nghĩ tới điều gì mà khóe mắt đã rưng rưng, ông ta nhìn Bạch Trân Trân, nghẹn ngào nói: “Trân Trân, anh không ngờ, em thế mà...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây