Bác gái hùng hồn nói xong mấy câu này, liền khom người bế Bạch Nhạc Nhạc mặc quần áo không vừa người lên, bà ta dịu dàng xoa đi nước mắt trên Bạch Nhạc Nhạc, trợn mắt nhìn về phía Bạch Trân Trân.
“Cô Bạch, nếu cô không phải người thích có con thì ban đầu lúc mang thai đứa bẻ, cô thẳng tay bỏ nó đi là được, cần gì phải sinh nó ra cơ chứ?”
“Nếu cô đã sinh ra được rồi, làm mẹ, cô phải gánh vác trách nhiệm làm mẹ…”
Bác gái nói xong, người đứng bên cạnh ngay lập tức phụ họa theo, từng người một không ngừng chỉ trích quở trách cô, giống như cô thực sự đã làm chuyện gì tội ác tày trời không thể tha vậy.
Bạch Trân Trân: “…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây