Trước đó lúc diễm quỷ giả khóc trước mặt Bạch Trân Trân thì một giọt nước mắt cũng không rơi, nhưng bây giờ nhìn thấy Vạn Chí Cường tỉnh lại, ánh mắt của cô ta đã thay đổi. Một lát sau, trong mắt của cô ta đã chứa chan nước mắt, có điều chỉ trong chốc lát, nước mắt đỏ máu đã thuận hai gò má rơi xuống cuồn cuộn. Nhưng kỳ lạ là, rõ ràng nước mắt cô ta rơi là huyết lệ, thế nhưng lúc những giọt nước mắt đỏ máu thuận hai gò má tái nhợt lăn xuống thì lại không khiến người ta cảm thấy dữ tợn đáng sợ.
Nhất là Vạn Chí Cường, anh ta nhận ảnh hưởng lớn nhất, nhìn thấy diễm quỷ thế này, Vạn Chí Cường môi giật giật, vẻ mặt cũng trở nên dịu dàng.
Hai tay Bạch Trân Trân khoanh trước ngực, ánh mắt đảo qua một người một quỷ, mấy phút ngắn ngủi, cô đã tưởng tượng được một bộ truyện buồn dài một trăm ngàn chữ. Thậm chí cô cảm thấy mình và Diệp Thanh Mị còn là một ải trong trò chơi tình ái người quỷ chưa hết.
Sớm biết vậy thì nên để bọn họ tương thân tương ái, cô và Diệp Thanh Mị can dự nhiều chuyện bao đồng vậy làm gì?
Nghĩ như vậy, Bạch Trân Trân khều Diệp Thanh Mị một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây