Diệp Thanh Mị nhìn thấy trên mặt Bạch Trân Trân lộ ra vẻ khó xử, trái tim của cô ta cũng nhảy lên cổ họng: “Trân Trân, tình trạng của cậu ta rất tồi tệ sao?”
Bạch Trân Trân nhẹ gật đầu: “Quả thực rất tồi tệ.”
Diệp Thanh Mị: “!!!”
Tốt xấu gì cũng là đồng nghiệp đã làm việc với nhau rất lâu, mặc dù miệng Vạn Chí Cường rất thiếu đòn, khi nói chuyện cũng thường xuyên không đứng đắn, nhưng lúc nên hỗ trợ thì chưa từng ậm ờ, nếu anh ta thật sự xảy ra chuyện gì, trong lòng Diệp Thanh Mị cũng sẽ không dễ chịu.
“Trân Trân, cậu ta thế nào rồi? Anh ta không sao chứ? Chắc không phải là em không cứu được cậu ta chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây