Thấy Diệp Thanh Mị nhìn chằm chằm bát canh đó, Bạch Trân Trân thuận theo đẩy bát canh đó tới, cười híp mắt lên tiếng nói: “Chị uống đi, còn có rất nhiều.”
Lời còn chưa nói xong, Diệp Thanh Mị đã bưng canh lên uống từng ngụm lớn.
Một bát canh to đầy ắp chỉ mới mấy phút đã bị cô ta uống sạch sẽ, Diệp Thanh Mị lau miệng, có được sự thỏa mãn lớn.
Nhưng sau khi uống xong, cô ta phát hiện đáy bát có vài vật chất màu xám, mùi thơm khiến người ta muốn ngừng mà không được tỏa ra từ trong những vật chất màu xám này.
Diệp Thanh Mị ngẩn người, nét mặt của cô ta thay đổi, mơ màng ngẩng đầu nhìn sang Bạch Trân Trân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây