Bạch Trân Trân cứ vậy trơ mắt nhìn Hạ Triêu Yến trở thành Tần Gia Văn trước mắt của cô. Đây chính là chương trình ảo thuật bản trường quay, nhưng đối với Bạch Trân Trân, sự thay đổi này đối với cô không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Dường như cô đã sớm dự liệu được, lại vẽ bùa trên người Hạ Triêu Yến, hoặc là phải gọi là Tần Gia Văn.
Có lẽ là bởi vì hình xăm màu đen phần eo đã bị hủy diệt, lần này lúc Bạch Trân Trân vẽ bùa, tốc độ so tăng nhanh hơn trước đó rất nhiều. Đường nét này đến đường nét kia được Bạch Trân Trân vẽ ra, hào quang màu đỏ vàng lóe ra, những bùa chú kia được vẽ thành công hết nét này đến nét khác, sau đó thuận thế ẩn vào trong thân thể của anh ta.
Từ Phong đứng một bên sau khi thấy cảnh này, len lén nuốt nước miếng một cái, anh ấy nghiêng đầu nhìn về phía Ông Tấn Hoa đứng một bên, không quá chắc chắn nói: “À ừm, nếu tôi nhớ không lầm, trước đó cô Bạch từng nói với chúng ta, số bùa trên người một người có thể gánh chịu nhiều nhất là chín nét, số bùa cô vẽ trên người Hạ Triêu Yến đã vượt quá số lượng này nhỉ?”
Đừng nói chín nét, Từ Phong cảm thấy số bùa Bạch Trân Trân vẽ trên người Hạ Triêu Yến đã được hai mươi chín nét rồi. Càng khiến cho người ta cảm thấy đáng sợ là, Bạch Trân Trân không có dấu hiệu ngừng lại, dường như còn chuẩn bị tiếp tục vẽ xuống. Anh ấy có chút lo lắng, cảm thấy dựa theo tốc độ này mà tiếp tục, có thể sẽ xuất hiện một vài chuyện đáng sợ không có cách nào vãn hồi. Không phải Bạch Trân Trân đã nói năng lực chịu đựng một người có hạn, nếu như vẽ nhiều sẽ làm bị thương sức khỏe à, hiện tại số bùa cô vẽ trên người Hạ Triêu Yến đã vượt quá số lượng này, cô không sợ làm bị thương sức khỏe sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây