Hạ Triêu Yến miễn cưỡng nâng tinh thần, nhưng nói một hồi, cảm giác mệt mỏi rã rời giống như thủy triều cuốn tới, anh ta có chút không khống chế nổi sựu mỏi mệt của mình, lời còn chưa nói hết đã nhắm mắt lại ngã xuống ghế.
Từ Phong: “...”
Thứ Bạch Trân Trân pha có thật là cà phê không? Sao Hạ Triêu Yến uống xong cứ như uống thuốc ngủ vậy, thế này là đã ngủ rồi à?
Bạch Trân Trân đi tới, chuẩn bị di dời Hạ Triêu Yến nằm lên ghế salon, thấy Từ Phong vẫn đứng ở một bên nhìn, Bạch Trân Trân lập tức mở miệng nói: “Giám sát Từ, còn không qua đây hỗ trợ?”
Lúc này Từ Phong mới lấy lại tinh thần, vội vàng đi tới, giúp đỡ Bạch Trân Trân dời Hạ Triêu Yến lên ghế sa lon.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây