“Trân Trân.”
Tâm trạng của Cầu Quốc Hoa rất không tốt, nói qua nói lại, ông chuyển sự chú ý sang người Bạch Trân Trân, ông nhìn cô, mở miệng nói: “Lúc trước chú mời cháu về nhà với chú một chuyến cháu cũng không đồng ý, chú cho cháu nhiều thứ như vậy cháu cũng không đồng ý, hiển nhiên là cháu không hề coi chú là người vô cùng quan trọng của cháu.”
Nói tới đoạn này, giọng Cầu Quốc Hoa sau đó thấp xuống, thái độ cũng phát sinh thay đổi cực lớn, ông nghiêng đầu đi, không nhìn mặt Bạch Trân Trân, giọng lại thấp xuống vài phần nữa, nếu không phải sự chú ý của Bạch Trân Trân đều ở trên người ông thì cô còn không nghe rõ ông nói những thứ gì.
“Cháu cũng không thèm để ý tới sống chết của chú, cuối cùng chú có như nào thì cũng liên quan gì tới cháu chứ?”
Nhìn Cầu Quốc Hoa chán nản như vậy, Bạch Trân Trân ngây ngẩn, nội tâm hỗn độn cảm xúc, cô muốn nói gì đó nhưng khi nhìn thấy biểu cảm của Cầu Quốc Hoa lại không nói ra thành lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây