Cầu Quốc Hoa phát hiện mình không tránh thoát được nên biểu cảm trên mặt càng ngày càng lúng túng hơn, ông ấy ho khan một tiếng, chậm chạp đi tới.
“Chuyện đó, thật đúng lúc ghê ấy, không ngờ chú sẽ gặp cháu ở chỗ này.”
Nhìn dáng vẻ rõ ràng có chuyện gì đó của Cầu Quốc Hoa, chân mày của Bạch Trân Trân chậm rãi nhíu lại.
“Chú Cầu, chú tới bệnh viện làm gì? Có phải chú đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
Cầu Quốc Hoa lắc đầu liên tục: “Cháu hiểu lầm rồi, Trân Trân, chú chỉ đến thăm người bạn thôi, chú không có việc gì…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây