Dùng cái chết của mình để uy hiếp người khác là chuyện ngu xuẩn nhất, không thèm quan tâm chính là không thèm quan tâm, người chết rồi nói không chừng người bị uy hiếp còn thở phào một cái, cảm thấy cuối cùng bản thân cũng thoát khỏi kẻ điên.
“Cam kết lúc yêu em là thật, lời nói độc ác lúc không còn yêu em cũng là thật, lúc anh ta yêu em như mạng, chưa chắc em đã là mạng của anh ta, nhưng khi anh ta không thương em, coi em như cỏ rác thì em thực sự là cỏ rác.
Bạch Trân Trân rất ít khi nói nhiều lời như vậy, đại đa số thời gian cô cũng không có hứng thú khuyên nhủ đám não yêu đương, dù sao đám đó có một thế giới quan riêng của mình, suy luận của cái đám đó là thiên hạ vô địch.
Nhưng Diệp Thanh Mị là bạn của cô, Bạch Trân Trân cũng không thể trơ mắt nhìn bạn của mình rơi vào hố lửa đúng chứ? Cái gì nên khuyên thì vẫn phải khuyên thôi.
Bạch Trân Trân tận tình khuyên nhủ một tràng dài, nói hết toàn bộ số phận sau khi cô tự sát cùng với những kết quả mà Trần Kiệt có thể sẽ có cho Diệp Thanh Mị nghe.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây