Sau khi bác sĩ kiểm tra qua đã nói Diệp Thanh Mị không đủ dinh dưỡng, phải truyền nước mới được, các hạng cơ trên thân thể cô có vấn đề, nếu còn không bổ sung một chút thì sợ là sẽ bệnh nặng một trận.
Lúc bị Bạch Trân Trân cưỡng chế đè trên giường bệnh, Diệp Thanh Mị còn có chút ngẩn ngơ: “Trân Trân, em không có việc gì, em không cần phải nằm viện…”
Bạch Trân Trân làm mặt lạnh, nói: “Im miệng, em không nghe thấy bác sĩ đã nói hay sao? Nếu trì hoãn thêm mấy ngày thì các bộ phận nội tạng của em sẽ phải chịu tổn thương không thể nghịch chuyển.”
“Không có đàn ông cũng không thể làm hư hao thân thể của mình chứ? Nếu em thực sự muốn chết thì thẳng tay tìm một sợi dây treo mình lên là tốt nhất.”
“Có điều em có thể nghĩ thử xem nếu em tự sát thật, chắc chắn sẽ lặp lại tình hình lúc mình tự sát, cho đến ngày tuổi thọ của em đi tới điểm kết thì em mới có thể vào địa phủ luân hồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây