“Hiểu hiểu, chú biết rồi, ban đầu chú đã nói qua với cháu rồi, Trần Tiểu Sinh chắc chắn chỉ chơi đùa thôi, người lớn tuổi như vậy sao có thể thật lòng muốn làm học trò của cháu?”
Vừa nói, Cầu Quốc Hoa vừa vỗ vai Bạch Trân Trân một cái, chân thành nói tiếp: “Cái đó, Trân Trân à, hai ngày nữa chú phải về nhà một chuyến, cháu có thể cùng chú về nhà hay không?”
Bạch Trân Trân à một tiếng, không hiểu gì nhìn sang phía Cầu Quốc Hoa, không rõ rốt cuộc là vì sao mà suy nghĩ của ông đã nhảy tới chỗ này.
“Chú Cầu, chú bảo tôi cùng chú trở về làm gì?”
Cầu Quốc Hoa nghe vậy liền thở dài một hơi, mở miệng nói sâu xa: “Chú lớn tuổi rồi, cũng nên lá rụng về cội, chú muốn cháu cùng chú quay về, nhìn qua mộ huyệt mà chú đã chọn, chờ thêm vài năm nữa, thời gian điểm, cháu đưa chú về an táng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây