“Tôi chắc chắn không phải người như vậy, vấn đề nhất định xuất hiện trên người anh, đây là mơ đúng chứ? Tôi phải mau chóng tỉnh lại, tôi không thể tiếp tục ở lại đây, như vậy không được!”
Bạch Trân Trân càng nói thì tâm trạng lại càng kích động, cô quay đầu chạy về phía xa xa, vừa chạy vừa hét: “Đây là mơ, tôi phải mau chóng tỉnh lại mới được, tôi tuyệt đối không phải thứ người như vậy, tôi mới biết anh ta được bao lâu, sao có thể làm ra chuyện mất trí như vậy chứ?”
“Không được, không được, tỉnh lại nhanh lên một chút, Bạch Trân Trân, mày mau mau tỉnh lại đi!”
Hạ Triêu Yến định đuổi theo Bạch Trân Trân nhưng tốc độ chạy của cô thực sự là quá nhanh, gần như một làn khói biến mất không thấy tăm hơi tung tích.
Xây dựng giấc mơ cũng cần thời gian, Bạch Trân Trân chạy quá nhanh, giấc mơ biến hóa không theo kịp tốc độ chạy của cô, tất cả mọi thứ xung quanh bắt đầu sụp đổ, tan ra, Bạch Trân Trân còn chưa phản ứng lại được, chỉ cảm thấy dưới chân chẳng còn gì, toàn thân bắt đầu không ngừng rơi xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây