Sau khi bỏ lại câu nói này, Bạch Trân Trân vòng qua anh ta muốn rời đi, nhưng mà hiển nhiên đối phương không muốn thả Bạch Trân Trân đi nhẹ nhàng như vậy.
Anh ta khẽ cười một tiếng, đôi mắt chiếu sáng rạng rỡ dưới ánh mặt trời, bên trong cặp mắt đào hoa xinh đẹp dường như chỉ chứa chan bóng hình của Bạch Trân Trân.
“Thưa cô, tôi tên Hạ Triêu Yến, hiện tại chúng ta đã quen biết rồi, không biết cô liệu có nể mặt không, có thể dùng chung cơm trưa với tôi không?”
Thành thật mà nói, thật ra lời mời đến từ chàng trai điển trai rất khó từ chối, nhất là chàng trai điển trai này còn cực đúng gu thẩm mỹ của mình, độ khó từ chối chỉ có tăng chứ không giảm.
Chỉ một cái nháy mắt, Bạch Trân Trân thừa nhận mình đã động lòng một cách đáng thẹn rồi, dù sao dáng dấp đối phương đẹp trai, tính cách trông cũng rất không tệ, cộng thêm cảm giác quen thuộc không biết từ đâu đến, có thể nói là anh ta đâm trúng điểm Bạch Trân Trân yêu thích một cách hoàn mỹ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây