Phan Nguyệt Hề và Phan Tinh Vân đều biết thuật nhìn sắc diện, cho nên vừa rồi khi nhìn thấy Trần Tiểu Sinh thì đã bị khí vận hỗn tạp trên người anh ta làm khiếp sợ đến, cho nên mới chắc chắn cho rằng đối phương là quỷ. Có điều bây giờ xem ra, là bọn họ tính sai rồi.
Bạch Trân Trân từ chối cho ý kiến về vấn đề này, trái lại cô chỉ chỉ mình, hỏi thử một câu: “Vậy tôi thì sao? Tôi nghe hai người nói tôi là quỷ đoản mệnh đáng lẽ đã chết từ lâu, không nên vẫn đang sống rất khỏe mạnh.”
Nếu như bọn họ chỉ đánh giá Trần Tiểu Sinh, chưa chắc Bạch Trân Trân sẽ quay đầu, nhưng bọn họ đã nói động đến Bạch Trân Trân rồi. Hơn nữa càng thêm đáng chết chính là bọn họ thế mà còn nói đúng.
Dáng vẻ thân thể này của cô mặc dù gần như giống với cô thực thụ như đúc, nhưng Bạch Trân Trân rất rõ ràng, thân thể này không phải là cô, cô là một kẻ ngoại lai. Cô là người từ một thế giới khác xuyên qua, lúc cô tiến vào thân thể này, nguyên chủ đã sớm lạnh người.
Nguyên chủ đã lạnh người không có giao quyền sở hữu thân thể hoàn toàn cho Bạch Trân Trân, nếu như trong một năm cô không tra được chân tướng tử vong của nguyên chủ thì thân thể này sẽ không thuộc về cô nữa. Cho nên bất kể là nguyên chủ hay là Bạch Trân Trân hiện tại, nói theo một ý nghĩa nào đó, đúng là đều là quỷ đoản mệnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây