Hạnh phúc của sư phụ chính là hạnh phúc của anh ta, Trần Tiểu Sinh có thể không màng bất kỳ điều gì, nhưng không thể không quan tâm hạnh phúc của sư phụ, bất kể là Ông Tấn Hoa không tồi hay là Từ Phong cũng tốt, bọn họ đều không phải là lựa chọn tốt nhất, sư phụ ở bên bọn họ nhất định sẽ không hạnh phúc.
Đây là lần đầu Bạch Trân Trân nhận biết lượng từ ngữ của Trần Tiểu Sinh phong phú tới mức này, từ ngữ khen người là hết câu này tiếp câu khác, như mãi mãi không có dấu hiệu ngừng lại.
Đợi đến khi anh ta kết túc, Bạch Trân Trân chạy đi lấy máy quay phim, chọn vị trí thích hợp đặt máy xuống, bắt đầu thu hình lại.
Tiếp đó cô ngồi xuống vị trí đối diện Trần Tiểu Sinh, lặp lại những chuyện đã làm trước đó.
“Tôi cảm thấy tôi rất thích Ông Tấn Hoa, tôi muốn gả cho anh ấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây