Trần Tiểu Sinh đau đến nhe răng trợn mắt, nước mắt ứa ra, anh ta tội nghiệp hô một tiếng về phía Bạch Trân Trân rời đi: “Sư phụ...”
Vậy mà lúc này Bạch Trân Trân đã đi cực nhanh tới trước thang máy, vươn tay nhấn xuống cái nút hướng lên. Cô nghe thấy tiếng động bên ngoài, có điều không suy nghĩ nhiều mấy, bước thẳng vào trong thang máy.
Trần Tiểu Sinh: “...”
Cuối cùng vẫn là bảo vệ của cao ốc phát hiện Trần Tiểu Sinh đang ngồi dưới đất đau đến mặt mày nhăn nhó, sau đó đỡ anh ta ngồi dậy. Trần Tiểu Sinh cám ơn hai bảo vệ đó, khập khiễng đi trên đường cái.
Anh ta thật sự tức giận, tức tới mức có muốn dỗ cũng không dỗ nổi! Lần này sư phụ thật là quá đáng, cô thế mà thật sự chẳng hề quan tâm mình, sức khỏe anh ta xảy ra vấn đề nghiêm trọng vậy, ấy thế mà Bạch Trân Trân chưa lần nào đến nhìn anh ta thử một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây