Bạch Trân Trân nhìn Trần Tiểu Sinh đang tức giận, chỉ cảm thấy vô cùng đau đầu, cô thở dài một hơi, nói: “Trần Tiểu Sinh, bây giờ tâm trạng của tôi không tốt lắm, anh đừng ép tôi xử lý anh ngay lúc tâm trạng tôi kém nhất.”
Sau khi nghe thấy lời Bạch Trân Trân nói, Trần Tiểu Sinh thân thể run run một chút, có điều vẫn ưỡn thẳng lưng, lớn tiếng nói: “Sư phụ, tôi phải đi cùng sư phụ, tôi cũng đói bụng, hai người đi ăn sao có thể vứt tôi ở lại?”
Nói xong, ánh mắt Trần Tiểu Sinh đặt vào Ông Tấn Hoa đang đứng một bên: “Trưởng khoa Ông, cậu cùng nhau đi ăn cơm với sư phụ tôi, không tiện dẫn tôi theo à?”
Ông Tấn Hoa: “Tôi nghe Trân Trân.”
Trần Tiểu Sinh: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây