“Hân Nghi, con đi nói với cha con mấy lời đi, thực sự không được, dì làm nhiều chút, tiền lương cho dì ít chút cũng được, dì thực sự không muốn ra ngoài tìm việc làm...”
Nghe Từ Nghiên nói dông dài, trên mặt Trịnh Hân Nghi cũng tỏ vẻ thương mà không giúp được gì, nói: “Dì, con từng nói chuyện này với cha rồi, nhưng cha con bảo con không cần quan tâm...”
Cũng không phải là cô ấy không có nói tới việc này, thế nhưng là mỗi lần cô ấy mới mở miệng, Trịnh Hạo Dương sẽ đổi sắc mặt, sẽ răn dạy cô ấy, bảo cô ấy không nên nhúng tay chuyện này.
Năm lần bảy lượt, Trịnh Hân Nghi cũng không biết nên nói gì.
“Dì, con thật lòng muốn giúp dì, nhưng cha không muốn nghe con nói, con cũng không có cách nào...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây