Bạch Trân Trân mỉm cười nhìn Trịnh Hạo Dương: “Không có gì, tôi chỉ là gặp chuyện bất bình mà thôi, chỉ là tiện tay mà làm.”
Trịnh Hạo Dương rút tay về, không được tự nhiên mà gác cái đó ra sau lưng: “Bé bi, con dẫn cô Bạch đi vào đi, cha đi vứt rác trước đã, sắp sửa phải chuẩn bị nguyên liệu nấu bữa trưa.”
Nói xong, Trịnh Hạo Dương nở một nụ cười rất áy náy với Bạch Trân Trân: “Cô Bạch, thật lòng xin lỗi, tôi không thể trò chuyện với cô tiếp, vẫn mong cô rộng lòng tha thứ.”
Đối với chuyện này Bạch Trân Trân không có cảm thấy gì, cô cười với đối phương, đáp: “Không sao, chú Trịnh cứ làm việc của mình, Hân Nghi trò chuyện với tôi là được rồi.”
Sau khi hàn huyên hai câu qua loa, Trịnh Hạo Dương lập tức cầm bao rác rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây