Tuy Từ Phong tự cho rằng mình đã có đủ nhiều kiến thức, nhưng một màn này vẫn có hơi thử thách nhận thức của anh ấy, anh ấy giơ tay lên, lau mồ hôi trên trán, yếu ớt lên tiếng hỏi: “Tấn Hoa như thế nào rồi?”
Bây giờ anh ấy cũng không quan tâm rốt cuộc thứ bên trong chậu đó là gì, anh ấy chỉ muốn biết Ông Tấn Hoa như thế nào, vết thương đã xử lý xong chưa, người có tỉnh lại hay không.
Bạch Trân Trân gật đầu, sau đó tránh ra, Từ Phong vội vàng đi tới, nhìn Ông Tấn Hoa đang nằm trên giường.
Chỉ thấy Ông Tấn Hoa vốn trông thoi thóp đã hồi phục một chút sức sống, tuy sắc mặt của anh trông vẫn có hơi tái nhợt, nhưng đã tốt hơn rất rất nhiều so với bộ dạng ban nãy.
Nhìn dáng vẻ này của Ông Tấn Hoa, cuối cùng Từ Phong cũng thở phào, hơi yên tâm, sau đó hai chân anh ấy nhũn ra, ngồi phịch xuống đất, nhớ lại chuyện vừa mới xảy ra, Từ Phong lau mồ hôi trên trán, ngại ngùng nhìn Bạch Trân Trân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây