Trần Tiểu Sinh chặn phía trước xe, bởi vì chạy quá mau, trên trán đổ đầy mồ hôi, nhưng dù vậy, anh ta vẫn không muốn tránh ra, cứ vậy trừng to mắt nhìn Ông Tấn Hoa.
Còn Ông Tấn Hoa vô thức nhìn về phía Bạch Trân Trân: “Trân Trân, anh ấy sao vậy?”
Bạch Trân Trân: “Anh có thể hiểu là tư tưởng che chở con cái không thể giải thích được.”
Vừa rồi rõ ràng cô đã nói rất rõ với Trần Tiểu Sinh, nhưng Trần Tiểu Sinh vẫn khư khư cố chấp ngăn cô lại, nhất định phải theo cùng.
Người đã chạy đến đây luôn rồi, Bạch Trân Trân còn có thể làm sao? Cũng đâu thể thật sự vứt người ở ngoài mặc kệ chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây