“Cô Bạch.”
Nghe thấy giọng nói này, Bạch Trân Trân hơi sửng sốt một chút, sau đó cô quay đầu nhìn sang, khi thấy bóng người quen thuộc kia, trên mặt Bạch Trân Trân để lộ nụ cười xán lạn.
“Trưởng khoa Ông, đúng lúc quá.”
Vừa nói, Bạch Trân Trân vừa bước nhanh về phía Ông Tấn Hoa, cô đứng yên ở vị trí trước mặt Ông Tấn Hoa, cách anh một thước, ngửa đầu nhìn đối phương.
“Trưởng khoa Ông, hôm nay anh không bận sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây