Bạch Trân Trân vô thức ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy một người đàn ông có gương mặt tuấn tú, tuổi trẻ đang mỉm cười nhìn cô.
Thái độ của anh ta không tệ, cộng thêm Bạch Trân Trân cũng sắp ăn xong nên không có từ chối anh ta. Dù sao kiểu sạp hàng nhỏ giống như thế này, chuyện thiếu bàn thường xuyên xảy ra, Bạch Trân Trân đã quen.
Nhiều khi thấy có người ngồi một mình, người bên ngoài thậm chí ngay cả hỏi cũng không hỏi một câu đã ngồi thẳng xuống. Anh ta thế mà vẫn lễ phép hỏi một câu, sau khi được Bạch Trân Trân cho phép mới ngồi xuống, thế này rất khiến cho người ta cảm thấy bất ngờ.
Rất nhanh bà chủ đã bưng một bát mì hoành thánh lên, đối phương nhìn Bạch Trân Trân, ấm giọng nói: “Thưa cô, tôi có thể dùng sa tế này không?”
Bạch Trân Trân; “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây