Hai người hàn huyên đơn giản một hồi, Ông Tấn Hoa còn có chuyện phải làm, cũng không thể cứ mãi ở bên ngoài.
Có điều nhìn dáng vẻ của Bạch Trân Trân, Ông Tấn Hoa không quá muốn chia xa cô, anh ngẫm nghĩ, nói: “Cô Bạch, tôi...”
Chỉ là lời còn chưa nói hết, anh đã nhìn thấy Bạch Trân Trân ngáp một cái, vẻ mặt hơi lộ vẻ mệt mỏi, những lời đã đến bên miệng Ông Tấn Hoa đã quẹo cua, lập tức thay đổi.
“Cô Bạch, hay là tôi đưa cô trở về đi.”
Bạch Trân Trân sửng sốt giây lát, lập tức lắc đầu, mỉm cười nói: “Không cần, lúc tôi tới là đón xe tới, lúc trở về cũng đón xe về là được rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây