Ông Tấn Hoa nhìn anh ấy thế này, sự bất đắc dĩ trong giọng nói nặng hơn: “Từ Phong, thời gian cô Bạch cho cậu bùa đã không ngắn, có phải cô ấy có thông báo bảo cậu tự phân loại không? Là cậu cứ mãi dần dừ không chịu làm mà?”
Nói đến đây, trong lòng Từ Phong xuất hiện sự chột dạ, anh ấy ho khan một tiếng, nhỏ giọng nói: “Không phải là do tôi bận rộn sao? Vẫn chưa kịp...”
Chỉ là giọng của anh ấy càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ, dưới cái nhìn chăm chú của Ông Tấn Hoa, những lời còn lại rốt cuộc cũng không nói ra được.
Qua hồi lâu sau, anh ấy mới buồn buồn nói: “Chẳng phải là tôi đã quên rồi sao? Cậu yên tâm đi, lần sau tôi chắc chắn sẽ không như vậy nữa.”
Sau khi anh ấy trở về sẽ lập tức sửa sang lại, cam đoan sẽ không khiến chuyện này xảy ra nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây