Bạch Trân Trân đứng lên, từ trên cao nhìn xuống mặt mũi tràn đầy bối rối, áy náy, đau khổ của Vương Kim Phát. Không chút lưu tình vạch trần ý nghĩ mà anh ta cố gắng lượn vòng lượn quanh, từ đầu đến cuối không chịu đi thẳng vào.
“Thật ra đã biết từ lâu nhỉ? Na Na mất tích là tác phẩm của mẹ anh, anh chỉ là làm bộ không biết mà thôi.”
“Sức nặng của một người bạn gái cũ Na Na không đủ nặng, lại thêm một đứa con trai, sức nặng cỡ này đủ nặng chưa?”
“Con của con đã chết, linh hồn của cậu bé đang trên vai của anh, anh nói mẹ anh gọi cậu bé là súc sinh con, thế người mẹ sinh cậu bé thì sao?”
“Người sẽ đối đãi súc sinh như thế nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây