“Sư phụ, sư phụ yên tâm, tối đa một tháng, chờ sau khi tôi xoay sở xong, sẽ trả tiền lại cho sư phụ.”
Giấy vay nợ của Trần Tiểu Sinh còn viết rất hợp quy cách, viết cụ thể ngày vay tiền và thời gian trả tiền lại, trong tờ giấy còn có chữ kí và dấu tay của anh ta, hoàn toàn có hiệu lực pháp lý.
Mặc dù Bạch Trân Trân cảm thấy với quan hệ giữa mình và Trần Tiểu Sinh thì chỉ là hai trăm ngàn mà thôi, không đáng viết giấy vay nợ, nhưng cô không muốn thì là cô không muốn, Trần Tiểu Sinh đã viết rồi, cảm xúc của Bạch Trân Trân vẫn cảm thấy kỳ lạ.
Cô mỉm cười nhìn Trần Tiểu Sinh dường như đang có hơi lo lắng bất an, mở miệng nói: “Hôm nay hình như anh có hơi hoang mang, đã xảy ra chuyện gì?”
Trần Tiểu Sinh xua tay, tìm lý do che đậy: “Không có gì, là lần đầu tự trang điểm cho thi thể, cho nên, cảm thấy có gì đó kỳ lạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây