Mãi cho đến sau khi anh ta mua cơm về, tiến vào văn phòng của Bạch Trân Trân, lúc nhìn thấy Bạch Trân Trân đang ngồi sau bàn làm việc vùi đầu viết gì đó, Trần Tiểu Sinh mới phát nhiệt đầu óc mới bình tĩnh lại.
Hồi tưởng lại chuyện mình vừa mới đồng ý, Trần Tiểu Sinh đột nhiên cảm thấy dường như mình đã quá hấp tấp. Nhưng khi trong đầu anh ta hiện ra gương mặt vui mừng của Cổ Anh Hùng, cảm xúc do dự khó quyết đó lại lần nữa trở thành kiên định.
“Sư phụ, tôi còn tưởng rằng cô ngay cả cơm tối cũng không ra ăn đấy...”
Bạch Trân Trân một khi bận rộn, cơm trưa cơm tối đều không ăn là bình thường, cô đã quen hoàn thành một giai đoạn thì mới thả việc trong tay xuống. Có đôi khi thi thể quá khó xử lý, thậm chí Bạch Trân Trân sẽ thức xuyên đêm, không ăn không uống mà sửa chữa thân thể của thi thể.
Sở dĩ anh ta mua cơm về cũng là bởi vì buổi sáng ra ngoài khó mua, anh ta muốn chuẩn bị sớm cho Bạch Trân Trân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây