Có lẽ Cầu Quốc Hoa cũng biết là mình có chút quá đáng, nên luôn luôn bận trước bận sau với Bạch Trân Trân, nịnh nọt khẩn cầu sự tha thứ của cô.
Có điều từ đầu đến cuối Bạch Trân Trân không cho Cầu Quốc Hoa sắc mặt tốt gì, tên này chính là kẻ mặt chuột tai dơi, dỗ Bạch Trân Trân đến đây, tạo thành tình cảnh bây giờ đâm lao phải theo lao. Nếu như không phải còn có điều kiêng dè khác, hiện tại Bạch Trân Trân rất muốn đấm cho Cầu Quốc Hoa một cái, cho ông biết vì sao nước biển lại mặn.
“Kính già yêu trẻ là truyền thống mỹ đức của Hoa Hạ, kính già yêu trẻ, không thể đánh, không thể đánh...”
Bạch Trân Trân thấp giọng lẩm bẩm những lời này, ép buộc mình tỉnh táo lại, Cầu Quốc Hoa nghe thấy Bạch Trân Trân thì thầm cái gì, ông rụt cổ một cái, mặt mũi tràn đầy vẻ ngại ngùng.
Ông cũng không muốn thế này, nhưng ông cũng hết cách, người ta đường đường là trưởng khu nhưng tự hạ mình tìm ông hỗ trợ, ông còn có thể làm sao? Ngoại trừ đồng ý ra thì không có biện pháp nào khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây