Sau khi xem hết một bộ phim, Bạch Trân Trân phủi tay, đứng dậy chuẩn bị trở về phòng.
Nào biết Trần Tiểu Sinh im lặng, không sinh sự từ nãy tới giờ bây giờ lại mở miệng gọi Bạch Trân Trân lại.
“Sư phụ, chúng ta tâm sự được không?”
Bạch Trân Trân quay đầu nhìn thoáng qua Trần Tiểu Sinh, trên mặt anh ta toát ra vẻ van nài rõ rệt.
Rõ ràng đã là người ba mươi sáu tuổi rồi nhưng trông vẫn như một đứa bé, từ trên xuống dưới hiện lên sự ngây ngô, tinh khôi và ngốc nghếch chỉ có một đứa trẻ mới có.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây