Cầu Quốc Hoa không biết đã ở đây chờ đợi bao lâu, tóc đã bị ướt đẫm mồ hôi, quần áo trên người cũng ẩm ướt dính vào người, từ trên xuống dưới nhìn như mới vớt ra từ trong nước.
Ông đã lớn tuổi như vậy, nhưng sự nghị lực cũng xuất sắc, rõ ràng đã bị nóng tới mức nhếch nhác thế này, nhưng lại vẫn không có ý định rời đi.
Cầu Quốc Hoa đã không nhớ mình ở chỗ này chờ bao lâu, ông cảm giác nếu mình tiếp tục chờ đợi thì chưa chắc sẽ không bị cảm nắng.
Ngay lúc ông bị cái nóng làm choáng đầu hoa mắt, rốt cuộc Cầu Quốc Hoa đã nghe thấy tiếng bước chân, ông bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía bên này, khi thấy Bạch Trân Trân và Trần Tiểu Sinh trở về, ông suýt chút nữa đã khóc lên.
Ông đã chờ lâu thế này, cuối cùng người đã trở về rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây