Có điều giấc ngủ này của Bạch Trân Trân mặc dù ngủ rất sâu, nhưng cũng không phải hoàn toàn mất ý thức, chờ đến xe khi dừng lại, lúc Trần Tiểu Sinh chuẩn bị xoay người xuống bế cô đi ra, Bạch Trân Trân mở mắt.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ một hồi lâu, Trần Tiểu Sinh ngượng ngùng rụt tay trở về: “À ừm, sư phụ, tôi thấy sư phụ ngủ say quá nên muốn bế sư phụ về.”
Bạch Trân Trân chậm rãi ngồi dậy, chỉ ra sai lầm trong nghĩ của anh ta, bảo: “Rõ ràng anh có thể gọi tôi dậy.”
Trần Tiểu Sinh sờ lên cái mũi, lúng ta lúng túng xin lỗi: “Xin lỗi sư phụ, tôi sai rồi.”
Có lẽ là Bạch Trân Trân muốn phân rõ ràng giới hạn cùng anh nhỉ, dù sao mặc dù hai người là quan hệ thầy trò, nhưng nam nữ thụ thụ bất thân, có lẽ sư phụ có điều kiêng kỵ nào đó...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây