Bạch Trân Trân đuổi Trần Tiểu Sinh ra bên ngoài, cánh cửa phòng bị cô đá văng ra cũng để cho Trần Tiểu Sinh gắn lại.
Cửa phòng dựa lên trên khung cửa, khe hở lộ ra ngoài dù đủ để cho người ta thấy rõ ràng những chuyện xảy ra bên trong nhưng Trần Tiểu Sinh không có lá gan đó, căn bản cũng chưa dám nhìn vào bên trong.
Bây giờ đêm đã khuya, bên ngoài có những đốm trăng sáng nho nhỏ, không có ngọn đèn nào được bật, trừ ánh sáng lộ ra ngoài từ trong khe cửa ra thì không còn ánh sáng gì khác.
Trần Tiểu Sinh một mình đứng bên ngoài trong lòng không tránh khỏi lo sợ, muốn tìm người nào đó trò chuyện một hồi qua ngày, quay đầu thấy dáng vẻ của Lý Vĩ, anh ta hết lần này tới lần khác không nói ra được thành lời.
Không biết tại sao rõ ràng Lý Vĩ đã trưng ra một khuôn mặt ngu xuẩn và ngây ngốc nhưng Trần Tiểu Sinh luôn cảm thấy rất kinh khủng, căn bản cũng không dám nói chuyện với đối phương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây