Nghe anh nói như vậy, sắc mặt Từ Phong trở nên khó coi, anh xoa xoa huyệt thái dương đang căng lên, giọng cũng lạnh hơn trước đó mấy phần: “Vậy nên, cũng vì biết đi cũng là vô ích, cho nên dứt khoát tỏ ra không biết cái gì, cũng không đi hỗ trợ, không để ý tới chuyện đó…”
Càng nói, tâm trạng Từ Phong lại càng kích động hơn, cuối cùng còn hung hăng nện một cái lên tay lái, khiến kèn xe phát ra những tiếng chói tai, cảm xúc của Từ Phong cũng bị đẩy tới mức cao nhất.
“Ông Tấn Hoa, ý của cậu là như thế có đúng không? Bởi vì chúng ta chẳng làm được cái gì, cũng không giúp được cái gì cho nên coi như không có chuyện gì xảy ra, cũng không để ý tới sống chết của cô Bạch, cậu tính toán như vậy đúng chứ?”
Mắt thấy cảm xúc của Từ Phong càng ngày càng không ổn, Ông Tấn Hoa rút ra một tấm bìa, dính lên gáy của Từ Phong.
Lá bùa rất nhanh hóa thành ánh sáng màu vàng sáp nhập vào trong thân thể Từ Phong, Từ Phong vốn đang kích động cũng bình tĩnh trở lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây