“A Vĩ, nếu cậu là cháu thì sẽ ngoan ngoãn nghe lời, người trẻ tuổi có lòng hiếu kỳ không phải chuyện gì xấu, có điều nếu lòng hiếu kỳ quá nặng, phát sinh chuyện gì thì cậu cũng không biết.”
Lý Vĩ vẫn luôn sống tích cực, dù cho sợ phải thấy rất nhiều thứ, biết cuộc sống của mình không phải dáng vẻ mà cậu ta tưởng nhưng cậu ta vẫn nghiêm túc sinh hoạt như trước.
Nhưng biến hóa của Lý Lỵ giống như đập một gậy ngay đầu, khiến toàn thân Lý Vĩ đều cảm thấy bối rối.
“Lỵ Lỵ, mẹ… sẽ xảy ra chuyện gì? Anh nên làm cái gì?”
Trong đầu Lý Vĩ bắt đầu dịch chuyển các loại suy nghĩ nhưng không có một cái nào có tác dụng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây