Thế giới này có thiên đạo, Bạch Trân Trân không thể nào nói ra một cách rõ ràng nhưng cô có thể cảm nhận được sự tồn tại của thiên đạo.
Chỉ có điều tiếp xúc càng nhiều cô lại càng không thể nào hiểu được, nếu thiên đạo thực sự tồn tại, nếu thiên đạo cái gì cũng biết vậy tại sao thiên đạo rõ ràng có thể cứu những người này nhưng vẫn buông xuôi bỏ mặc để bọn họ bị tổn thương, thậm chí cuối cùng ngay cả hồn phách cũng không còn tồn tại.
Thiên đạo cũng không phải vạn năng.
Ngay khi Bạch Trân Trân rơi vào nỗi buồn như đưa đám, một cảm giác huyền diệu khó giải thích gợi dậy trong lòng cô, thực ra cô cũng không nghe được nội dung cụ thể nhưng trong đầu cô lại nghe được một câu như vậy.
Vạn vật thế gian trong mắt thiên đạo đều giống nhau, chính và tà, thiện và ác, một thể hai mặt tương trợ lẫn nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây