Nhưng Bạch Trân Trân lại hất tay của Trần Tiểu Sinh ra, nhấc bước đi tới trước mặt Lý Lỵ.
Lúc này, Lý Lỵ đang ôm đầu gào thét, hiển nhiên cô ta đã đau đớn tới cực điểm, nếu không phải như vậy, cũng sẽ không phát ra âm thanh kiểu này.
Bạch Trân Trân nhìn cô ta, giơ tay đặt lên trán của Lý Lỵ.
Ánh sáng màu vàng nhạt ẩn vào trong đầu của Lý Lỵ, thân thể vốn cứng ngắt của cô ta dần thả lỏng, biểu cảm đau đớn ban đầu cũng dần khôi phục bình thường.
Lúc này Bạch Trân Trân mới lấy tay ra khỏi đầu cô ta, thân thể Lý Lỵ mềm nhũn, ngồi xụi lơ trên đất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây