Cô ta đột nhiên có hơi hiểu mẹ của mình --- gặp phải người vượt biên như thế này, ai có thể cưỡng lại được?
Ít nhất cô ta không cưỡng được.
Nhưng Lý Lỵ vẫn muốn giãy giụa một chút: “Tôi không phải, cô…”
Bạch Trân Trân đáng thương nhìn cô ta, thì thào nói: “Chị không muốn em sao? Có phải bởi vì em không ngoan không?”
Quần áo luộm thuộm không che đậy được sự đáng yêu của cô, cho dù trông cả người dơ bẩn, nhưng nhìn vào vẫn rất đáng yêu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây