Cuối cùng ông ta không ngược đãi Vương Chí Thanh nữa, bởi vì không cần thiết.
Vương Quan Hữu chỉ ném roi trước mặt Vương Chí Kiệt, ông ta ở trên cao nhìn xuống con trai mình, ác ý trên mặt giống như thực chất, ập vào mặt Vương Chí Kiệt.
“Đây là mệnh của con, con đừng hòng giãy giụa, tưởng mình thật sự có thể thoát khỏi sao? Đúng là nằm mơ.”
Sau khi Vương Quan Hữu ném lại câu nói này, cười ha ha thật to, xoay người rời khỏi căn phòng tối tăm chật hẹp này.
Mà Vương Chí Kiệt nhìn thấy roi ném trên đất, trong lòng đột nhiên sinh ra một dục vọng kỳ quái, có một giọng nói đột nhiên vang bên tai cậu ta, thúc giục cậu ta nhặt roi lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây